BAO GIỜ LẤY CHỒNG ?

Có một vài lần, tôi nhận được mấy dòng tin nhắn tâm sự, đều là những chuyện phân vân đứng giữa đôi dòng nước của những cô gái yêu một người cùng trang lứa với mình. Ở cái tuổi 25 trở lên, phụ nữ có thanh xuân, đàn ông thì vẫn còn đang chênh vênh với những ước mơ. Đàn ông chưa dám cưới vì trong tay vẫn chưa có gì, sợ vợ con khổ. Phụ nữ tuổi đó thì cần được ổn định. Thế rồi một đứa giục, một đứa né, thuyền tình chìm nghỉm. Đứa con gái đứng giữa sự lựa chọn tiếp tục chờ đợi hay là rẽ lối sang ngang cùng một bàn tay khác? Chị ấy hỏi tôi rằng: “Nếu chờ đợi thì có phải giống như đánh bạc không? Chắc gì vài năm nữa khi thành công, anh ấy sẽ chung thuỷ? Lúc đó tuổi xuân của chị cũng lỡ làng.” Tôi nghĩ một lát rồi hỏi lại: “Thế chắc gì cuộc hôn nhân rẽ ngang được cho là để ổn định kia thì không phải là một canh bạc? Mà cũng chắc gì vài năm sau chồng chị không bỏ chị đi theo người khác?”

Cuộc đời này, chẳng có canh bạc nào cả, chỉ có những sự lựa chọn. Đánh bạc là thắng thua, nếu bạn đặt thắng thua vào sự chọn lựa của mình, cả đời sẽ phải chạy theo lo được lo mất. Không có đúng hay sai, cũng không có được hay mất, chỉ là bản thân mình cảm thấy thế nào? Đến bao giờ mới thôi được cái suy nghĩ kết hôn chính là sự ổn định? Kết hôn sớm hay muộn không quan trọng bằng kết hôn với ai cũng như sẽ sống như thế nào trong cuộc hôn nhân đó.

Là phụ nữ khi còn trẻ, khi còn chưa kết hôn hãy dành thời gian cho bản thân. Chăm sóc cả vẻ ngoài lẫn nội tâm. Làm việc, quan tâm gia đình bố mẹ. Cuối tuần thêm chút thảnh thơi, mặc đẹp đi ra phố ngắm nhìn mọi thứ đang hoạt động, hay đi cafe đọc vài cuốn sách, lên lịch vài chuyến đi xa. Thế mới đáng để hạnh phúc. Phụ nữ trước khi tự mình cho mình được trở nên hạnh phúc thì không thể mong cầu người đàn ông sẽ cho bạn được điều đó.
Học xong đại học chỉ mới 22 tuổi, ngoài những trường hợp cá biệt, ra trường đi làm vài năm cũng chưa thể nhanh chóng có nhiều thành tựu và tài chính dồi dào được, đã lo lắng báo hiếu cho bố mẹ ngày nào đâu mà vội vàng tìm bến đỗ mà ai cũng cho rằng nó ổn định. Ổn định thế nào khi bản thân chưa tự lo được đủ cho chính mình. Kết hôn xong đó chẳng qua chỉ là bước từ sự chông chênh này qua một cái chông chênh khác mà thôi.

Ở những xã hội phát triển, người ta không đặt nặng độ tuổi kết hôn cũng như lấy thước đo hôn nhân để làm sự ổn định của cuộc đời. Cũng không có tư tưởng giao phó thanh xuân của mình cho người khác rồi bắt người ta phải chịu trách nhiệm. Họ cưới khi cảm thấy đã tìm được người phù hợp, muốn cùng nhau sống chung cả đời, việc có nhau khiến cả hai hoàn thiện hơn mỗi ngày. Họ cưới khi chính bản thân họ cảm thấy đã sẵn sàng để chịu trách nhiệm với cuộc sống hôn nhân.
“Bao giờ lấy vợ/chồng?” Chúng ta không thể thay đổi được những người xung quanh thì ít nhất cũng đừng để điều đó tác động tiêu cực vào cách mà chúng ta chọn để sống, bởi vì số phận của mình phải do mình quyết định.

Đừng coi cuộc đời là một canh bạc. Đừng phó thác bản thân cho sự đục trong của số phận. Chúng ta có sự lựa chọn và chỉ kết hôn khi thật sự vững vàng về kinh tế, tư tưởng cũng như đã thật tâm mong muốn nắm tay một người bước sang trang mới của cuộc đời, đó mới chính là sự ổn định một cách bền vững.
🌿 An Nhiên !

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HÃY COI TRỌNG SỰ TÔN NGHIÊM CỦA ĐÀN ÔNG, VÀ CŨNG NÊN BIẾT KHI NÀO SỰ TÔN NGHIÊM KHÔNG CÒN !